Thứ Năm, 19 tháng 1, 2017

Sách Yêu thương và tự do

Sách Yêu thương và tự do là quyển sách bán chạy được nhiều người chọn là quyển sách gối đầu giường của gia đình.
Trong sách có các chương, mỗi chương trình là một khía cạnh trong cách tiếp cận với trẻ thơ theo triết ký giáo dục Montessori với những luận điểm và nhiều ví dụ minh họa đầy xác thực được rút ra từ chính bản thân tác giả trong quá trình tiếp xúc với con mình và các bé xung quanh.
Sách Yêu thương và tự do
Tác giả là nhà tâm lý học trong vấn đề nuôi dạy con. Cuốn sách cũng cho thấy tác giả có cái nhìn sâu sắc về giáo dục con người và hiểu biết rõ các nguyên lý giáo dục trẻ sơ sinh của bác sĩ Motessori.

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

Truyện: Cô Gái Vắt Sữa Và Chiếc Xô

Bé nhà bạn đã đọc song ngữ Cô Gái Vắt Sữa Và Chiếc Xô chưa?


Cô Gái Vắt Sữa Và Chiếc Xô là Sách truyện thiếu nhi kể về:

Một cô gái đi vắt sữa bò và từ đồng trở về nhà với thùng sữa sáng choang đội trên đầu đi rất uyển chuyển nhịp nhàng nhưng không hề bị sóng sánh văng sữa ra ngoài. Khi cô bước đi, cái đầu xinh xinh của cô cứ mải mê suy nghĩ đến những kế hoạch cho những ngày sắp tới.



Bạn có thể thông qua câu truyện dạy trẻ nhiều bài học trong cuộc sống.

“Sữa tươi, ngon như thế này,” cô mơ màng, “mình đánh lấy bơ sẽ được rất nhiều đây. Mình sẽ mang bơ ra chợ bán, và có tiền rồi, mình sẽ mua thật nhiều trứng về để ấp. Sẽ vui sướng biết bao khi tất cả trứng đó sẽ đều nở ra đầy một sân những chú gà con xinh xắn. Và rồi khi tháng Năm đến, mình sẽ bán gà, và có tiền rồi, mình sẽ mua một chiếc áo đầm thật đẹp để mặc đi dự hội chợ. Tất cả các chàng trai trẻ sẽ phải chú ý đến mình. Họ sẽ đến và tán tỉnh làm quen với mình, --- nhưng lúc ấy mình sẽ bảo họ hãy đi về lo mà làm việc của các anh đi!”

Khi cô đang suy tư về những việc cô sẽ làm như thế nào với các chàng trai, cô hất đầu khinh khỉnh, và xô sữa rơi ngay xuống đất. Thế là sữa cũng chẳng còn một giọt, bơ, trứng và gà với áo mới cùng một lúc tất cả đều tan biến theo với niềm kiêu hănh của cô gái.

"Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng"

Câu truyện được dịch thành Sách tiếng anh cho trẻ em mang tên: The Milkmaid and Her Pail

Patty the Milkmaid was going to market carrying her milk in a Pail on her head. As she went along she began calculating what she would do with the money she would get for the milk.

"I'll buy some fowls from Farmer Brown," said she, "and they will lay eggs each morning, which I will sell to the parson's wife. With the money that I get from the sale of these eggs I'll buy myself a new dimity frock and a chip hat; and when I go to market, won't all the young men come up and speak to me! Polly Shaw will be that jealous; but I don't care. I shall just look at her and toss my head like this.

Giống như truyện song ngữ này, ad giới thiệu Con chuột và con voi cho các bé.

As she spoke she tossed her head back, the Pail fell off it, and all the milk was spilt. So she had to go home and tell her mother what had occurred. "Ah, my child," said the mother:

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2016

Sách song ngữ: Con chuột và con voi


Trong trí nhớ, Con chuột và con voi là những con bật hết sức gần gũi


Hình ảnh Con chuột và con voi thường là nhân vật được mô tả trong những Sách truyện thiếu nhi hay thường là Mèo và Chuột. Nội dung câu truyện kể về:

Ngày xưa, có Một con chuột đang đi dọc trên con đường lớn của nhà vua. Nó rất tự hào về ngoại hình nhỏ bé của mình và tiếng tăm xấu xa tất cả bọn chuột đều có. Khi chuột đi nó đi ngang qua nhiều vũng nước. Bỗng nó thấy rung động mạnh trên đường và ngay sau đó một đám diễu hành xuất hiện trước mắt. Đó là nhà vua và đoàn tùy tùng của người.






Nhà vua ngồi trên lưng một con voi rất to được trang hoàng với bộ đồ lộng lẫy. Cùng với nhà vua trên chiếc bành voi sang trọng là con mèo và con chó quý tộc . Đám đông người theo sau đoàn diễu hành. Họ có vẻ rất coi trọng con voi, còn con chuột thì không được chú ý tới. Sự tự hào của nó bị tổn thương.


Cha mẹ có thể mua thêm Truyện tranh Ehon Nhật Bản cho bé đọc thêm phong phú vì có hình ảnh sống động và hấp dẫn bé.


Thật ngu ngốc, nó kêu khóc. "nhìn tôi đây, và ông sẽ sớm quên con voi vụng về đó! Có phải là vì ngoại hình to của nó đã khiến con mắt ngài để ý tới? hay là làn da nhăn nheo của nó? Tại sao, tôi cũng có tai, có mắt và cũng có nhiều chân như nó! và tôi cũng quan trọng chứ.


Nhưng ngay sau đó con mèo quý tộc đã đánh hơi được con chuột, và chỉ trong chốc lát con chuột biết rằng nó không quan trọng bằng con voi.


Đây có thể coi là sách cho bé ý nghĩa dành cho bé và được phiên dịch sang tiếng anh giúp bé học tiếng anh tốt hơn.
Xem thêm truyện: Người đàn ông và cô vợ



The rat and the elephant-Con chuột và con voi

A Rat was traveling along the King's highway. He was a very proud Rat, considering his small size and the bad reputation all Rats have. As Mr. Rat walked along—he kept mostly to the ditch—he noticed a great commotion up the road, and soon a grand procession came in view. It was the King and his retinue.


The King rode on a huge Elephant adorned with the most gorgeous trappings. With the King in his luxurious howdah were the royal Dog and Cat. A great crowd of people followed the procession. They were so taken up with admiration of the Elephant, that the Rat was not noticed. His pride was hurt.


"What fools!" he cried. "Look at me, and you will soon forget that clumsy Elephant! Is it his great size that makes your eyes pop out? Or is it his wrinkled hide? Why, I have eyes and ears and as many legs as he! I am of just as much importance, and"—


But just then the royal Cat spied him, and the next instant, the Rat knew he was not quite so important as an Elephant.


Như vậy, câu chuyện kết thúc mất roài các bé ơi. Câu chuyện thú vị đúng không ạ? Bạn có thể đọc truyện khác tại đây nhé.

Song ngữ Người đàn ông và cô vợ

Song ngữ Người đàn ông và cô vợ cải thiện vốn từ tiếng anh cho trẻ


Truyện Người đàn ông và cô vợ kể về câu chuyện trong gia đình. Đây có thể coi là  sách cho bé vừa học vừa chơi cũng như định hướng về nhân cách các thành viên trong gia đình.




Người đàn ông và cô vợ thuộc thể loại Truyen thieu nhi có nội dung tiếng Việt như sau:

Một Người đàn ông có một cô vợ ăn ở làm sao mà bị mọi người trong nhà anh ta ghét.

Vì muốn tìm hiểu xem những người trong nhà của bố vợ có ghét cô ta như thế không, nên anh ta tìm cớ bảo vợ đến nhà thăm bố cô.

Ít lâu sau, cô ta trở về, và khi anh ta hỏi cô đến thăm bố như thế nào, người ăn kẻ ở đối xử với cô ra sao, cô ta đáp: "Những người chăn gia súc và chăn cừu nhìn em với vẻ ác cảm, anh à."

Anh ta thốt lên: " Ôi em ơi, nếu những người phải dậy sớm đi chăn súc vật đến chiều tối mới trở về mà không ưa em, thì những người cả ngày bên em nghĩ sao về em đây?"

Cha mẹ có thể mua thêm cho bé Truyện tranh Ehon Nhật Bản để giúp bé vừa học vừa chơi và phát triển tốt nhất!

Với ngôn từ giản dị, các bé có thể tự đọc hoặc cha mẹ giúp bé có cách học tiếng anh hiệu quả và  đọc để luyện kỹ năng nghe cho con.


The man and his wife


A man had a wife who made herself hated by all the members of his household.


Wishing to find out if she had the same effect on the persons in her father's house, he made some excuse to send her home on a visit to her father.


After a short time she returned, and when he inquired how she had got on and how the servants had treated her, she replied, "The herdsmen and shepherds cast on me looks of aversion."


He said, "O Wife, if you were disliked by those who go out early in the morning with their flocks and return late in the evening, what must have been felt towards you by those with whom you passed the whole day!"


Chúc các con có nhiều niềm vui hơn nữa qua lời kể chuyện của mẹ.

Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

Liệu đàn ông có thích người phụ nữ hay cằn nhằn



Chồng bạn có thích bạn hay cằn nhằn vì thói quen không tốt của anh ấy?

Đa số Đàn ông thường cảm thấy không hiểu vì sao phụ nữ hay cằn nhằn với mình, bởi vì đó chính là một phương thức biểu hiện của tình yêu theo nhiều diễn giải trong sách. Có người đã nói thế này: muốn lấy vợ, phải lấy một người hay cằn nhằn! Vì phụ nữ không biết nổi giận chẳng khác gì một cốc nước lọc, ngoài tác dụng giải khát ra thì chẳng để lại dư vị gì. Ngược lại, một cô vợ ưa cằn nhằn lại giống loại rượu vang lâu năm, tuy mạnh nhưng lại có vị nồng đượm khó quên.




Phụ nữ hay cằn nhằn cũng là loài động vật không hiểu lý lẽ nhất, vì lý do của họ thường khiến người khác không sao hiểu được.

Phụ nữ nhất là vợ- người lam me của con có thể vì một chuyện nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn mà nổi cơn giận lớn đến mức không thể lớn hơn.

Đó là vì phụ nữ luôn đặt ra những yêu cầu đối với người đàn ông bên cạnh mình, đặt kỳ vọng vào họ càng cao thì khi thất vọng lại càng dễ nổi nóng.

Bạn đến muộn, nàng nổi giận, đó là vi nàng lo lắng cho bạn, sợ bạn bị tai nạn.

Bạn hút thuốc, nàng cằn nhằn, vì nàng quan tâm đến sức khỏe của bạn.

Bạn uống rượu, cô ấy tức bạn, đó là vì lo lắng sau khi uống say sẽ không có ai chăm sóc trẻ cho bạn, sợ bạn gặp chuyện không hay.

Bạn không thích tắm cũng bị cằn nhằn, đó là vì nàng muốn tạo cho bạn thói quen sinh hoạt sạch sẽ, lành mạnh.

Bạn không làm việc nhà, không giặt giũ nấu cơm, nàng tức giận, đó là vì nàng muốn bạn vận động nhiều hơn một chút, thay vì ngồi lỳ trước màn hình tivi hoặc máy tính, hoặc nằm ườn trên giường ngủ nướng.

Bạn to tiếng với nàng, nàng tức giận, đó là vì nàng mong muốn bạn có thể nói chuyện nhẹ nhàng tình cảm với nàng, nàng muốn cảm nhận được sự che chở của bạn.

Bạn thờ ơ với nàng, nàng nổi giận, đó là vì nàng muốn bạn nhớ đến nàng, hi vọng bạn sẽ nghiêm túc ghi nhận những lời nàng nói.

Bạn nói nàng có tật xấu này tật xấu nọ, nàng tức giận, đó là vì nàng muốn trong mắt bạn, nàng là người hoàn mỹ nhất, nghe những lời chê bai của bạn, nàng cảm thấy rất tủi thân.

Bạn bận rộn, nàng tức giận, đó là vì bạn không có thời gian nói chuyện với nàng, ôm nàng vào lòng, khiến nàng cảm thấy mình bị lạnh nhạt.

Bạn quên sinh nhật nàng, nàng tức giận, đó là vì đối với bạn, nàng không hề quan trọng, nàng chắc chắn cũng không cầu xin một người xa lạ có thể nhớ sinh nhật nàng.
Trên người bạn có mùi nước hoa của người khác, nàng tức giận, đó là vì nàng quan tâm bạn, bạn là tất cả đối với nàng, nàng không muốn chia sẻ bạn với người khác.

Bên cạnh có một người tức giận với mình, thật ra là một chuyện vô cùng hạnh phúc!

Và bên cạnh có một người đàn ông để mình tức giận, cũng là sự giằn vặt, đồng thời là hạnh phúc rất lớn của phụ nữ.

Theo tôi, Bạn hãy trân trọng người phụ nữ ngày ngày cằn nhằn bên tai bạn, trong sự tức giận của nàng đong đầy sự quan tâm, lo lắng, yêu thương và kỳ vọng dành cho bạn! Vì thế, hỡi các đấng mày râu ngốc nghếch, khi bên cạnh bạn có một người phụ nữ thích nổi nóng, hãy thể hiện cho nàng thấy sự khoan dung độ lượng của phái mạnh, tiếp nhận sự đáng yêu khi nàng nổi giận với bạn!

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

Đọc truyện: Con ngỗng vàng


Bé rất yêu thích các chú Ngỗng. Hôm nay, Mẹ tiểu Hồng giới thiệu đến các bé câu chuyện " Con ngỗng vàng" thú vị. Nội dung câu chuyện như sau:

Ngày xưa có một người có ba con. Con thứ ba tên là chàng Ngốc thường bị khinh rẻ chế giễu và làm việc gì cũng bị gạt ra. Một hôm, con cả muốn vào rừng đốn củi. Trước khi anh ta đi, người mẹ cho anh ta một chiếc bánh trứng ngon lành và một chai rượu vang để mang theo ăn uống. Anh vào rừng gặp một ông lão nhỏ bé, tóc hoa râm, chào anh và nói:

– Cho lão xin miếng bánh ở trong bị anh và một ngụm rượu vang. Lão vừa đói vừa khát đây.

Anh chàng khôn ngoan đáp:

– Nếu tôi cho lão bánh và rượu thì tôi chẳng còn gì! Thôi lão xéo đi!

Rồi anh để kệ ông lão ở đấy mà đi. Anh đẵn cây được một lát thì trượt tay, rìu chém vào cánh tay, phải về nhà băng bó. Tai nạn ấy chính do ông lão bé nhỏ gây ra. Sau đó, người con thứ hai đi rừng. Người mẹ cũng cho một chiếc bánh trứng và một chai rượu vang y như với con cả. Ông lão bé nhỏ cũng đến xin anh miếng bánh và ngụm rượu. Người con thứ hai cũng rất khôn:

– Tôi cho lão cái gì là tôi thiệt cái ấy. Thôi lão xéo đi!

Rồi anh để kệ ông lão ở đấy mà đi. Anh cũng bị trừng phạt ngay: anh mới chặt cây được vài nhát thì chặt ngay vào chân, phải lê về nhà.


 

Chàng Ngốc liền nói:

– Thưa bố, bố để cho con đi đốn củi một lần.

Bố đáp:

– Thôi! Hai anh mày bị thương. Mày đốn củi thế nào được!

Chàng Ngốc xin mãi, cuối cùng bố đành bảo:

– Thôi thì mày cứ đi đi. Có vấp thì mới sáng mắt ra.

Mẹ cho một chiếc bánh luộc ủ tro và một chai bia chua. Anh vào rừng thì cũng gặp một ông lão bé nhỏ tóc hoa râm, chào anh rồi bảo:

– Cho lão xin một miếng bánh và một ngụm rượu, lão vừa đói vừa khát đây.

Chàng Ngốc đáp:

– Cháu chỉ có bánh ủ tro và bia chua thôi. Nếu cụ thấy tạm được, thì ông cháu ta ngồi xuống cùng đánh chén.

Họ ngồi xuống. Chàng Ngốc rút bánh ủ tro ra thì thấy đó là một chiếc bánh trứng ngon lành; bia chua đã biến thành rượu vang ngon. Ăn uống xong, ông lão bảo:

– Cháu tốt bụng, sẵn sàng chia của mình cho người khác. Để lão ban phúc cho. Chỗ kia có cây cổ thụ, cháu đẵn xuống sẽ thấy trong đám rễ cây có của quí.

Nói xong ông lão từ biệt lên đường.

Chàng Ngốc đi đẵn cây. Hạ cây xuống thì thấy trong đám rễ có một con ngỗng lông bằng vàng thật. Anh nhấc ngỗng lên ẵm vào một quán trọ để ngủ đêm. Chủ quán có ba con gái. Ba cô thấy ngỗng, tò mò không biết là chim gì mà lạ thế, chỉ muốn lấy một chiếc lông của nó. Cô cả nghĩ cách nhổ trộm một chiếc. Khi chàng Ngốc vừa ra, chị nắm ngay lấy cánh ngỗng. Nhưng tay bị dính chặt vào đó, không rút ra được. Một lát sau, cô thứ hai đến cũng chỉ chăm chăm muốn lấy một chiếc lông vàng. Cô vừa đụng đến cô chị thì bị dính ngay vào chị. Cô thứ ba cũng tới cũng định tâm lấy lông. Hai cô chị kêu lên:

– Ối trời ơi là trời, tránh ra, tránh ra!

Cô út chẳng hiểu tại sao lại phải tránh ra, nghĩ bụng các chị làm thì mình cũng làm được, liền nhảy lại. Cô vừa đụng tới các chị thì cũng bị dính vào. Cả ba cô suốt đêm phải ở liền với ngỗng. Sáng hôm sau, chàng ngốc mang ngỗng ra đi, cũng chẳng để ý đến ba cô dính vào ngỗng. Các cô đành lẽo đẽo theo sau, rẽ sang phải sang trái tùy theo bước của anh. Giữa đồng, cha xứ gặp cả đoàn người bèn nói:

– Đồ gái quạ mổ, không biết xấu hổ à? Cứ bám lấy giai ra đồng như vậy coi có được không?

Cha liền nắm tay cô út kéo lại; cha vừa đụng đến thì chính cha cũng bị dính vào và cũng phải lẽo đẽo đi theo. Một lúc sau, người giữ đồ thánh thấy cha xứ lẽo đẽo theo ba cô, ngạc nhiên quá hỏi:

– Thưa cha, cha đi đâu mà vội vàng thế? Cha nhớ là hôm nay còn phải làm lễ rửa tội cho một đứa trẻ nữa cơ đấy.

Ông ta chạy theo nắm áo cha thì cũng bị dính vào. Năm người đang bước thấp bước cao như vậy thì gặp hai bác nông dân vác cuốc ở đồng về. Cha xứ gọi họ, nhờ gỡ hộ mình và người giữ đồ thánh ra. Hai bác vừa sờ đến thì bị dính vào nốt. Như vậy là bảy người đi theo chàng Ngốc ôm ngỗng.

Anh đi tới kinh kỳ. Nhà vua có một cô gái nghiêm nghị, không ai làm cô cười được. Vua phán là ai làm cho cô cười thì được lấy cô. Chàng Ngốc nghe thấy nói vậy, liền vác ngỗng và cả bảy người theo đuôi đến trước công chúa. Nàng thấy bảy người lếch thếch theo nhau, liền cười sằng sặc, không kìm lại được nữa. Chàng Ngốc liền đòi lấy nàng. Vua không thích chàng rể này, viện cớ nọ cớ kia để từ chối, ra điều kiện cho anh phải tìm ra người uống hết được một hầm rượu vang thì mới cho lấy. Chàng Ngốc nghĩ đến ông lão nhỏ bé, có thể giúp được mình, liền vào rừng tìm. Tới chỗ cây bị đẵn, anh thấy có một người ngồi, mặt buồn rười rượi. Anh hỏi y sao lại buồn bao thế. Y đáp:

– Tôi khát quá, uống bao nhiêu cũng không đỡ khát. Tôi không chịu được nước lã. Quả là tôi đã uống cạn một thùng rượu, nhưng chẳng qua mới như muối bỏ bể.

Chàng Ngốc nói:

– Thế để tôi giúp anh. Anh chỉ việc đi với tôi là tha hồ uống.

Anh dẫn người ấy đến hầm rượu nhà vua. Y nhảy xổ vào những thùng rượu to, uống mãi, uống mãi đến căng cả bụng. Chưa hết một ngày, anh đã uống sạch cả hầm rượu.

Chàng Ngốc lại đòi lấy công chúa. Nhưng vua bực lắm, không muốn để một tên vớ vẩn mà mọi người gọi là Ngốc lấy con gái mình. Vua lại ra những điều kiện mới: anh ta phải tìm cho ra được một người ăn nổi một núi bánh. Chàng Ngốc chẳng suy nghĩ gì lâu la, lại đi ngay vào rừng. Vẫn ở chỗ cũ có một người mặt mũi thiểu não, thắt chặt bụng bằng dây da và nói:

– Tôi đã ăn cả một lò bánh, nhưng không ăn thua gì. Tôi háu đói quá. Bụng vẫn lép kẹp, phải thắt lại kẻo chết đói mất.

Chàng Ngốc thấy vậy cả mừng bảo:

– Thôi đi đi, đi với tôi thì tha hồ no nê.

Anh dẫn người ấy vào triều. Vua cho tập trung bột mì cả nước lại rồi sai nướng một núi bánh khổng lồ. Người ở rừng chỉ ăn một ngày hết sạch cả núi bánh.

Lần thứ ba, chàng Ngốc lại đòi lấy công chúa. Vua tìm cách thoái thác, đòi có một chiếc tàu đi được cả ở trên cạn lẫn dưới nước. Vua nói:

– Nếu tàu ấy cập bến thì lập tức ngươi được lấy con gái ta.

Chàng Ngốc đi thẳng vào rừng. Ông lão được anh cho bánh vẫn ngồi đó, bảo anh:

– Chính lão đã uống và ăn hộ cho anh. Để lão cho anh chiếc tàu. Gì lão cũng làm, vì anh đã cư xử với lão tử tế.

Thấy vậy, Lão bèn cho anh một chiếc tàu đi được cả trên cạn lẫn dưới nước. Vua thấy không còn cách gì giữ con gái được nữa đành cho tổ chức đám cưới. Sau khi vua mất, chàng Ngốc lên ngôi. Vợ chồng sống hưởng hạnh phúc.

Đọc truyện: Sự tích cây ngô

Bắp ngô hàng ngày cũng có nguồn gốc, các bé biết gì về bắp ngô nào?

Trời hạn hán. Cây cối chết khô vì thiếu nước, bản làng xơ xác vì đói khát. Nhiều người phải bỏ bản ra đi tìm nơi ở mới.

Một nhà nọ chỉ có hai mẹ con. Người mẹ ốm đau liên miên và cậu con trai lên 7 tuổi. Cậu bé tên là Aưm, có nước da đen nhẫy và mái tóc vàng hoe. Tuy còn nhỏ nhưng Aưm đã trở thành chỗ dựa của mẹ. Hằng này, cậu dậy sớm vào rừng kiếm măng, hái nấm, hái quả mang về cho mẹ.

Nhưng trời ngày càng hạn hán hơn. Có những lần cậu đi cả ngày mà vẫn không tìm được thứ gì để ăn. Một hôm, vừa đói vừa mệt cậu thiếp đi bên bờ suối. Trong mơ, cậu nhìn thấy một con chim cắp quả gì to bằng bắp tay, phía trên có chùm râu vàng như mái tóc của cậu. Con chim đặt quả lạ vào tay Aưm rồi vỗ cánh bay đi. Tỉnh dậy Aưm thấy quả lạ vẩn ở trên tay. Ngạc nhiên, Aưm lần bóc các lớp vỏ thì thấy phía trong hiện ra những hạt màu vàng nhạt, xếp thành hàng đều tăm tắp. Aưm tỉa một hạt bỏ vào miệng nhai thử thì thấy có vị ngọt, bùi. Mừng quá, Aưm cầm quả lạ chạy một mạch về nhà.


 



Mẹ của cậu vẫn nằm thiêm thiếp trên giường. Thương mẹ mấy ngày nay đã đói lả, Aưm vội tỉa những hạt lạ đó mang giã và nấu lên mời mẹ ăn. Người mẹ dần dần tỉnh lại, âu yến nhìn đứa con hiếu thảo. Còn lại ít hạt, Aưm đem gieo vào mảnh đất trước sân nhà. Hằng ngày, cậu ra sức chăm bón cho cây lạ. Nhiều hôm phải đi cả ngày mới tìm được nước uống nhưng Aưm vẫn dành một gáo nước để tưới cho cây. Được chăm sóc tốt nên cây lớn rất nhanh, vươn những lá dài xanh mướt. Chẳng bao lâu, cây đã trổ hoa, kết quả.

Khi Mùa hạn qua đi, bà con lũ lượt tìm về bản cũ. Aưm hái những quả lạ có râu vàng hoe như mái tóc của cậu biếu bà con để làm hạt giống. Quý tấm lòng thơm thảo của Aưm, dân bản lấy tên câu bé đặt tên cho cây có quả lạ đó là cây Aưm, hay còn gọi là cây ngô. Nhờ có cây ngô mà từ đó, những người dân Pako không còn lo thiếu đói nữa.